Friday, October 9, 2015
BÀI THƠ CON KIẾN / Nguyễn Nhược PBC71
Ôi ngộ ghê - mỗi lần ta đến đó
Nhìn chút thôi lãm nhãm một vài câu
Người thãn nhiên thả vài thằng kiến đỏ
Cắn mông ta rồi đứng đái trên đầu
Ta cà chua nên ta buồn quá đỗi
Bé tẻo teo mà cắn cũng tê người
Thịt hương thơm đang ngồi kề bên đó
Kiến giương càng trơ mắt đứng mà chơi
Con kiến khôn hơn ta thời đi học
Lượm mắc mèo xoa bàn ghế người thương
Gãi đi em để mai ta còn khóc
Chiến trường xa lính thú cõi mù sương
Bao năm xa mãi giang hồ phiêu dạt
Bỏ trường xưa quên áo trắng học trò
Sống buông thả cùng ngày vui nhếch nhác
Hồn chai lỳ đâu nẽo mộng đường mơ
Lâu thật lâu đến bây giờ gặp lại
Đời khốn cùng trong một cõi long đong
Ta gặp ta ơi tiếng cười sáng mãi
Cám ơn người mai ta ghé ta thăm
Mai ta ghé mà sao ta sợ quá
Con kiến càng lên đái giữa đầu ta
Đành xa nhìn ánh đèn thơm sương khói
Kiến càng ơi đường thăm thẳm thôi mà !
Nguyễn Nhược
07/2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment