Bến Đợi
Sông nước chiều thu gợn sóng buồnMây trời bảng lảng, bóng chiều buôngThuyền em đỗ bến phương nào nhỉ?Có nhớ quay về thăm cố hương?
Lầu nước buồn hiu đứng đợi emBến xưa chiều xuống phố lên đènThuyền đi bỏ lại dòng sông vắngBỏ lại bao mùa trăng ấm êm
Chiều xuống Mường giang nước lững lờMấy mùa sương khói dệt thành thơMàu hoa phượng thắm đâu rồi nhỉ?Chỉ thấy hoa tàn rơi xác xơ
Thuyền đi, đi mãi không về bếnCốc rượu giang hồ cũng ngấm sayCó biết bao mùa hoa phượng nở?Và biết bao mùa hoa trắng bay?
Tượng đá đìu hiu đứng đợi ai
Bến xưa ngày ngắn nhớ đêm dài
Người đi – Đi mãi – Người đi biệt
Có biết trên đầu tóc lén phai?
Nguyễn Đức Nhơn ( PBC. PT)
( Trích trong Trầm Hương Thư Quán )www.tramhuongthuquan.com
Góc. Với bến đợi.
Ai xa Phan thiết cũng nhớ về thành phố nơi ta đã trải qua thời niên thiếu , thời tuổi trẻ thơ mộng mà kỷ niệm thì đi theo chúng ta suốt một đời..Đi bất cứ đâu, đứng ở nơi nào, chỉ cần nghe giọng nói, hỏi thêm chút nữa, cùng trường, cùng con đường đi học là bỗng nhiên, xa hóa gần, rồi nhận nhau bà con..rồi cảm thấy như mình gắn bó nhau bởi những điều không thể diễn tả bằng lời..
Đồng hương, đồng môn.. sao mà dễ thương..sao mà đáng yêu..
Rồi đôi khi, ước chi mình được trở lại thời tuổi trẻ, đi lại những con đường xưa cũ, đứng ở sân trường mùa phương đỏ để man mác." có biết bao mùa hoa phượng nở . Và biết bao mùa hoa trắng bay ?"
Và, bâng khuâng bến đợi...
Lầu nước buồn hiu đứng đợi em
Bến xưa chiều xuống phố lên đèn
Thuyền đi bỏ lại dòng sông vắng
Bỏ lại bao mùa trăng ấm êm ( thơ NĐN )
NTPBC72
THƠ ẨN DANH
BUỒN THU XƯA
Chiều thu
đầy lá me bay
Về thăm trường cũ nhớ ngày tháng xa
Tâm hồn
một đổi thiết tha
Nhớ mong bạn cũ mái nhà chung vui...
Giờ thì mỗi kẻ một nơi
Người đi viễn xứ một đời cách ly
Giọt buồn đã ngấm trên mi
Men cay ngập miệng chẳng suy nghĩ gì
Một mai ngày tháng ra đi
Chỉ còn tiếc nuối sầu bi kiếp này
Vẫn kia lối cũ mưa bay
Một đêm về muộn chờ ai bước cùng
Giờ thì
vẫn một chữ không
Tìm theo một giấc mơ hồng để thương
Tìm theo
mộng mị vô thường
Đêm cô đơn lạnh nỗi lòng người mong
Hôm qua
Con bướm bay lạc vào thơ
Câu lục mãi bận nằm mơ sông dài
Câu bát đang bận học bài ,
Tóc mai so ngắn so dài với gương
Môi bận ngậm nụ cười hường
Đôi mắt bận nhớ con đường lá me
Chỉ có mỗi mình em nghe ,
Gió thu nương cánh bướm về hôm qua
Rủ rê theo cả người ta ,
Bâng khuâng trước ngõ hỏi hoa mượn lời
Hương bận cùng trăng rong chơi
Hoa làm thinh ngậm môi người làm thinh .
Mường Mán
No comments:
Post a Comment