Wednesday, December 2, 2015

Nguyễn Thị Giáng Hương


“Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon coeur
D’une langueur monotone
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heures
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure
Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
Decà delà
Pareil à la
Feuille morte “

“Tiếng đàn ai đó lê-thê
Vĩ- cầm réo-rắt ê-chề lòng đau
Bơ-vơ chuông đổ đồng-hồ
Lòng như héo-hắt thu tàn năm xưa
Bao kỷ-niệm, theo gió đưa

Cuốn theo lệ đổ chưa vừa xót-xa
Bao năm lữ thứ xa nhà
Giang-hồ phiêu-bạt lá vàng tả-tơi..”
(Lãng-Du )


Yêu là chết ở trong lòng một ít (Thơ Xuân Diệu)

Yêu là chết ở trong lòng một ít 
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu 
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết 

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt 
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu 
- Yêu, là chết ở trong lòng một ít 

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu 
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu 
Và tình ái là sợi dây vấn vít 
Yêu, là chết ở trong lòng một ít









No comments:

Post a Comment