Friday, December 9, 2011

Thơ viết trong chiều Thu

Nhớ người chưa về





Em về nhận mặt mùa thu
Mà không về gặp anh dù phút giây
Tội chi gán chiếc lá bay
Để hờn giận, gió heo may đánh vàng!
Lòng anh trăm mối sầu mang
Muốn quên, muốn nhớ - ngổn ngang trong đời
Xa xôi chi mấy em ơi
Đường thu quá nửa: chín rồi trái yêu
Anh ngồi thắp ngọn trăng chiều
Cho em về lối bao nhiêu ân tình



caybutdasau

Nguyễn Văn Đông. Ca sĩ: Hà Thanh


http://youtu.be/JCRBxPZC-yQ


Về đây ngơ ngác, chim bay tìm đàn
Về đây hoang vắng, lạnh buốt cung đàn
Tôi lắng nghe tâm tình nhân thế
Qua đáy tim chưa đọng song mê
Qua ước mơ duyên tình đơn sợ

Về đây đâu phút vui xưa xum vầy
Thềm hoang thêu nắng, phượng thắm rơi đầy
Anh có nghe trong lòng thu chết
Bao lá khô phai nhạt hương đêm
Tan tác bay phiêu bạt giữa trời quê.

Nơi xưa quê nghèo,
Nhà tranh nát tiêu điều
Tình xưa khôn hàn gắn
Người đã đi rồi, người về đâu có hay
Đâu vòng tay đắm say?

Về đây mây nước đêm thâu lạnh lùng
Vườn dâu thưa lá ngại nỗi tương phùng
Em ái yêu trong chiều Đông giá
Mang áo xanh theo chồng sang sông
Quên mái tranh, quên con đò xưa.
ngàn thu áo tím

Nhạc: HOÀNG TRỌNG

Lời: VĨNH PHÚC
Ca sĩ trình bày: THÁI THANH

Nghe ca khúc ngàn thu áo tím

Ngày xưa xa xôi em rất yêu màu tím
Ngày xưa vô tư em sống trong trìu mến
Chiều xuống áo tím thường thướt tha
Bước trên đường gấm hoa ngắm mây chiều lướt xa

Từ khi yêu anh anh bắt xa màu tím
Sầu thương cho em mơ ước chưa kịp đến
Trời đã rét mướt cùng gió mưa
Khóc anh chiều tiễn đưa Thế thôi tàn giấc mơ


Anh xa xôi bóng mưa giăng mờ lối
Anh xa xôi áo bay trong chiều rơi
Anh xa xôi áo ôm tim lẻ loi
Tím lên khung trời nhớ nhung đầy vơi

Mưa rơi rơi bóng anh như làn khói
Mưa rơi rơi bóng anh xa ngàn khơi
Mưa rơi rơi có hay chăng lòng tôi
Có hay bao giờ bóng người yêu tới


Từ khi xa anh em vẫn yêu và nhớ
Mà sao anh đi đi mãi không về nữa
Một bóng áo tím buồn ngẩn ngơ
Khóc trong chiều gió mưa Khóc thương hình bóng xưa

Ngàn thu mưa rơi trên áo em màu tím
Ngàn thu đau thương vương áo em màu tím
Nhuộm tím những chuỗi ngày vắng nhau
Tháng năm càng lướt mau Biết bao giờ thấy nhau
Nắng lụa vàng


 

Ngày xưa em đến, em mặc áo lụa vàng
Em đi trong nắng, chân chim xinh xắn,
Chưa hề lấm bụi trần, chưa hề vướng cỏ sầu.
Em đi vào mộng mơ.

Ngày mai em đến, xin mặc áo lụa vàng, nghe em hãy nhớ.
Quê hương anh đó, đang cần đến tình người, đang cần đến nụ cười.
Cho tâm hồn nghỉ ngơi.

Ôi ! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng nắng ướt môi em.
Ôi ! nắng lụa vàng, nắng lụa vàng quấn quít chân em.
Trên con đường nầy, ngày xưa, ngày xưa
Trên con đường nầy, chiều nay, chiều nay …..


 

Chiều nay em đến, vẫn màu áo lụa vàng,
Như xưa trong trắng, mang theo ánh nắng.
Cho đời bớt lệ sầu, cho lòng bớt hận thù.
Anh đi vào tuổi thơ.

Mùa thu đã đến, trên đường lá rụng vàng.
Anh đi trong nắng, mang theo ánh sáng.
Với màu áo tuyệt vời, với màu nắng rạng ngời,
Anh đi vào niềm vui.





Nắng Lụa Vàng -Phạm Thế Mỹ - Hà Thanh

http://www.youtube.com/watch?v=HBg0TKKw3HE

No comments:

Post a Comment