Monday, December 12, 2016

Trương Thị Tỵ "EM"

Trong ký ức xanh
Đà Lạt 
 
Mùa hè dã quỳ vàng rực
Em. Mắt  tròn xoe
(sao lá xanh đến ngộ)
Căn nhà gỗ trên đồi
Lần anh đưa em đến
Bờ đá xanh
Lao xao bông cuội nhỏ
Anh và em
Nhìn xuống
Đà Lạt. Lượn như sóng thuyền
Bập bềnh nương cánh khói

Nhón chân.Em.Vịn tay anh
Kẻo ngã
Đầu dốc Hòa Bình
Bước thấp bước cao
Em
Khóe môi xinh
Xuýt xoa dấu đôi tay lạnh cóng
Trong túi áo anh rộng
Thùng thình
 Đầu mũi ửng hồng hồng
(sao mà xinh đến ngộ)

Dừng chân em .Vịn tay anh
Cho ấm
Đà Lạt mù sương
Thành phố bơi không mỏi
Trong biển hồ mênh mông
Không bờ chắn
Và anh
Và anh
Ao ước được một lần
(hoặc nhiều hơn,không rõ)
Bơi trong đôi mắt nhỏ
Tròn xoe ...

Anh sẽ mang em theo
Trên những con đường anh đi
Những đoạn đời anh tới
Mùa Thu vàng sương khói
Và mùa Đông
ủ ấm bàn tay khẽ khàng lạnh giá
Anh, sẽ mang em theo
Bốn mùa
Hương ngát môi thơm..

NT PBC72

No comments:

Post a Comment