Căn nhà nhỏ cửa sổ luôn đón ánh nắng mặt trời chở đầy gió sớm
Bờ cỏ viền hoa cúc dại bâng khuâng mùa theo mùa sũng ướt
Một nơi chốn rất buồn
Buồn như tình đôi ta
Anh có lần đứng cùng em dưới gốc cây sần sùi vỏ bạc
Thở trong không gian mùa thu mong manh sợi tơ vàng nắng luạ
Lá thơm nõn xanh lá cựa mình thiêm thiếp
Ta đi qua những con đường áo thu vàng sắc úa
Có tiếng hót loài chim lẻ bạn
Một nơi chốn rất buồn
Buồn như tình đôi ta
Ta có lần bơi ngược giòng sông
Giữa hai bờ xôn xao gió rướn mình vội vã
Nắng giỡn trên đầu sóng
Nắng gài trong mắt em nghìn giọt lệ long lanh
Như tờ lịch mòn hơi theo ngày tháng loanh quanh
Nơi chốn ta tìm nhau
Lần nữa
Khu rừng mùa thu
Căn nhà nhỏ dưới vòm cây thưa lá
Còn không anh. Viền cỏ. Giòng sông
Còn không anh. Một thờì ta yêu dấu
Một nơi chốn rất buồn
Buồn như tinh đôi ta
Anh. Chúng ta có sẽ tìm nhau lần nữa
trong những mùa Thu cuối đời, không Anh ?
NT PBC72
No comments:
Post a Comment